AI gieo Lời Chúa thời khôn
GIEO chi lời xấu liệu hồn mai sau!
LỜI gian dối tựa mũi dao
CHÚA đau như giáo đâm vào "Thánh Tâm"
THỜI gian tiếng nói thì thầm
KHÔN ngu sẽ rõ Chúa lầm được sao?
ĐỪNG như kẻ xấu sa nào
GIEO toàn cỏ xấu lộn vào lúa kia
LỜI đẹp được khắc vào bia
XẤU sa chẳng được thông chia "Nước Ngài"
VÀO nơi tăm tối tuyền đài
HỒN luôn tỉnh thức Lời Ngài dạy con
TRẺ thơ trong trắng hồn non
THƠ ngây nên dậy lời tròn nghĩa nhân
HỒN non hấp thụ ân cần
HỒN non hấp thụ ân cần
NON cao Chúa dựng cõi trần Chúa ban
NHẬP môn thánh thiện tâm an
NHIỄM vào nét đẹp chứa chan "Tin Mừng"
NÀO là con trẻ Chúa cưng
NGỜ thì chẳng có, không ngừng thêm khôn
CỎ lùng khó nhập vô hồn
CỎ lùng khó nhập vô hồn
LÙNG bùng tư tưởng, bồn chồn trong tâm
XEN vào lúa tốt âm thầm
LÚA kia mất đẹp bởi "mầm cỏ hoang"
LÀM người lớn phải đàng hoàng
DƠ lời nói sẽ mọi đàng bẫn dơ
TÂM hồn ta là bàn thờ
HỒN con Chúa ngự đợi chờ thiên thu.
Trầm Hương Thơ
Trầm Hương Thơ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét