Ga.20,19-29
Kể em chuyện Ngày thứ nhất trong tuần
Các Tông Đồ quây quần cửa đóng kín
Cùng cầu nguyện nổi buồn vương màu tím
Trong căn phòng cài kín của sợ lo
Luôn sợ rằng lũ công an rình mò
Để bắt bớ bày trò diệt đạo Chúa
Chợt bỗng nhiên mắt họ như nhảy múa
NGÀI hiện ra đứng giữa chính các ông
Ban bình an sức sống dậy muôn ngàn
Sức sống mới vươn tràn qua sự chết
Những dấu đanh NGÀI cho họ xem hết
Ôi! vui mừng khôn xiết vượt thời gian
Ơn Thánh Thần reo chót vót cung đàn
Tim rung lên bình an Chúa nồng nàn
Ấm tâm hồn, ấm cả cõi dương gian
Ngài thổi hơi "Bình An" đầy tâm trí
Các con đi và làm theo Thiên Ý
Gieo "Tin Mừng" mở trí cho anh em
Khắp thế gian còn lắm kẻ tối đen
Thờ vật chất bon chen nghèo tình Chúa
Đem "Ánh Sáng" vào nơi đang tàn úa
Và "Binh An Thiên Chúa" mãi tỏa lan
Trong nhóm họ có một ông hơi gàn
Lại vắng mặt trong gian phòng hôm ấy
"Tôi không tin nếu tôi chẳng nhìn thấy!"
Mười ông kể gặp Thầy mừng trọng đại
"Một người ngang mười người nói không lại"
Tám ngày sau trọng đại Ngài hiện ra
Ngài tiến thẳng lại chỗ ông Tôma
Đang trong lúc cửa nhà vẫn đóng kín
Ông Tôma sợ qúa mặt xanh tím
Chúa đưa tay cho nhìn những dấu đanh
Và bảo ông, đặt tay, sườn bên cạnh
Ông cứng lòng, giờ lạnh cóng chân tay
Ông qùy xuống phủ phục, con lạy Thầy!
Xin tha tội cứng lòng, khi chưa thấy!
Linh hồn chàng giờ này run lẩy bẩy
"Tôma này! vì thấy, nên ngươi tin
Phúc thay cho! ai không thấy mà tin"
NGÀI PHỤC SINH đem "Tin Mừng Cứu Rỗi".
(Alleluja)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét