Tại Gò Thị, Quy nhơn, Bình Định
Năm một ngàn bảy trăm chín mươi (1790)
Xuân Phương, Tuy Phước, quê người
Anrê Thông đã chào đời tại đây
Trong xứ đạo từng ngày học hỏi
Hấp vào hồn lời nói câu kinh
Giỏi giang có đức có tình
Khôi ngô tuấn tú thông minh hơn người
Được học hành giúp đời, giúp đạo
Giúp cả lương lẫn giáo tiến thăng
Luôn luôn lấy sự công bằng
Là đường sự thật nói năng nhẹ nhàng
Rất đạo hạnh cả làng thương mến
Đâu cần cậu tìm đến giúp ngay
Sau làm xã trưởng nơi này
Luôn làm gương sáng tháng ngày thiết tha
Tiếng lành thời đồn xa khắp chốn
Như cuộc đời khôn lớn hơn lên
Công ơn cha mẹ đáp đền
Giữ gìn gia thất vững bền đạo tiên
Chín người con ngoan hiền khôn lớn
Người thứ tám theo tiếng phúc ơn
Đẹp như nốt nhạc cung đờn
Trở thành Linh mục thành nhơn giúp đời.
Cô gái út tuyệt vời thánh thiện
Chọn dòng Mến Thánh Giá dâng Cha
Đẹp thay Thánh Giá nở hoa
Dù trong gian khó hoan ca giúp đời
Anrê Thông lắm người kính mến
Tấm gương lành như nến tỏa ra
Mọi người bầu cử ông ra
Vừa ông tiên chỉ, vừa là chánh trương
Giữa thời đang nhiễu nhương cấm đạo
Cụ giúp đỡ dẫn đường dáo dân
Cùng bao đạo Trưởng xa gần
Đức Cha Thầy Cả cũng cần nhờ ông
Một hôm bỗng đám đông ụp tới
Bắt giam ông là bởi lá đơn
Có thằng cháu loại vô ơn
Viết đơn lên tỉnh oán hờn tố ông
Quan quân về cùm gông súng ống
Đời là thế cũng không lạ gì
Quân kia đánh đập lôi đi
Giêsu xưa cũng có gì sai đâu
Vì tình nghĩa nặng sâu đời đạo
Nên ngài bị đánh đập khảo tra
Vác cây thập tự hầu tòa
Đem ra phỉ nhổ như là tội nhân
Anrê Thông nhiều lần cũng thế
Chúng nhạo cười khinh dể điệu đi
Cứ lời Chúa dạy thực thi
Quyết không chối đạo từ khi biết Ngài
Bao nhiêu lần công khai đối đáp
Muốn được tha phải đạp chân qua
Bước qua Thánh Giá được tha
Nhưng ông nhất quyết tôi thà đầu rơi
Dù có chết một đời theo Chúa
Ba tháng tù lệnh của vua ra
Đày đi biệt xứ thật xa
Cùm gông mang nặng thật là thảm thương
Người Linh mục giữa đường gặp gỡ
Ban phép lành nức nở trong tim
Linh mục Thư vội kiếm tìm
Gặp không dám nói chỉ im lặng nhìn
Anrê Thông đức tin sâu sắc
Trong đau khổ vẫn chắc như đinh
Lặng thầm trong những lời kinh
Vươn lên cao ngất tâm tình hiến dâng
Thần Lương thêm sức nâng hồn dậy
Cất bước tàn nương cậy nơi Ngài
Vượt qua khổ giá chông gai
Can vê đồi dốc hai vai nát nhừ
Đến Sài Gòn thân như thập tự
Nhưng niềm tin vẫn giữ vững vàng
Cho dù còn chút hơi tàn
Không hề than thở phàn nàn một câu
Linh mục Được, xức dầu cầu nguyện
Quan ban cho tự nguyện ở đây
Nhưng ông từ chối việc nầy
Nhất tâm quyết bước theo Thầy Giêsu
Đến Mỹ Tho cho dù có chết
An rê Thông sẽ chết ở đây
Bước chân hoàn tất nơi nầy
Đến nơi Gò Bắc xác gầy trút hơi
Gương sống thánh giữa đời sáng láng
Truyền lại đời xứng đáng soi gương
Trên hàng Hiển thánh Thiên đường
An rê Thông mãi thơm hương ngàn đời
Rằm tháng bảy khắp nơi kính nhớ (15.07)
An rê Thông nhắc nhở cháu con
Đạo ngay trung tín sắt son
Vững lòng yêu Chúa giữ tròn Quê Hương.
Trầm Hương Thơ 15.07.2012
Anrê Nguyễn Kim Thông sinh 1790 tại Gò Thị, Bình Ðịnh.
Tử đạo 15 tháng 7 năm 1855, tại Mỹ Tho.
ÐGH. Piô X đã tôn phong ngài lên bậc Chân phước ngày 02.5.1909.
ÐGH Gioan Phaolô II tôn phong Hiển thánh ngày 19.6.1988.
Lời bất hủ: Quan khuyên ông bước qua Thập giá, ông trả lời: "Không được, Thập giá tôi tôn kính mà dẫm lên sao được". Ông khẳng định với quan: "Thà tôi chịu lưu đầy và chết vì Chúa, chứ tôi không chối đạo". Các con ông dự định bỏ tiền xin giảm án, nhưng ông cản: "Các con cứ để Thánh Ý Chúa được thể hiện".
0 nhận xét:
Đăng nhận xét