Đất văn nhân Bắc Ninh quan họ
Trí anh hùng thật tỏ sáng danh
Bên bờ Sông Hát an lành
Còn đường tình sử rành rành muôn năm
Một bảy chín năm, rằm sáng tỏ (1795)
Trần An Dũng bé nhỏ chào đời
Xinh xinh đôi mắt sáng ngời
Đi vào tình sử một trời hồng ân
Trần An Dũng lớn dần tuấn tú
Trí thông minh trời phú bẩm sinh
Cái nghèo đưa đẩy vô tình
Năm mười một tuổi gia đình dời lên
Đất Hà Nội mong đến sinh nhai
Cuộc đời cậu theo NGÀI từ đó
Nhà nghèo nên gán cậu cho
Thầy Giảng nuôi nấng chăm lo học hành
Thầy ngạc nhiên về anh qúa cỡ
Một tuần thôi cuốn vở học xong
Nguyên tập giáo lý bên trong
Thầy khảo anh cứ thuộc lòng gởi thưa
Tính ngoan hiền sớm trưa cần mẫn
Vừa học hành nhưng vẫn đảm đang
Công việc giao phó lẹ làng
Trong nhà thầy rất gọn gàng đó đây
Một năm sau được thầy rửa tội
Thánh Anrê thầy mới đặt cho
Từ đây sắp tới đỡ lo
Xin vào chủng viện học trò theo CHA
Lòng chàng đã thiết tha từ đó
Trường Vĩnh Trị, chữ nho, la tinh
Với lòng yêu Chúa chân tình
Quyết lòng sẽ hiến thân mình theo CHA
Cha bề trên người đã kể lại
Anrê Dũng đọc vài lần thôi
Coi như bài đã thuộc rồi
Sau đó thoải mái ra ngồi làm thơ
Tám năm sau lãnh bằng thầy giảng
Lời thầy luôn trong sáng phân minh
Bao người qúy mến chân tình
Bẩy năm giúp xứ học trình đã xong
Đức Cha Longer phong thánh chức
Cùng hai thầy thánh đức Ngân, Nghi
Cánh đồng từ đó ra đi
Làm người thợ gặt ngại chi khó nghèo
Làm cha phó xứ nghèo Đồng Chuối
Kiêm Sơn Miêng thời buổi khó khăn
Kẻ Đầm chánh xứ thiện căn
Giúp bao kẻ lạc ăn năn quay về
Bao công việc nặng nề không ngại
Ngài luôn luôn nhẫn nại vượt qua
Cả Lương lẫn giáo hài hòa
Gương lành sáng tỏa là qùa Chúa ban
Ngài thiết tha nồng nàn qúy mến
Hết mọi người ngài đến như nhau
Cánh đồng truyền giáo tươi màu
Bao người trân qúy cùng nhau theo về
Lòng ngài luôn hướng về kẻ khó
Giúp những gì ngài có trong tay
Phần Ngài nhiệm nhặt đêm ngày
Từ ăn mặc, đến ăn chay luôn thường
Giữa lúc mùa gặt đương đua nở
Cánh đồng lúa rực rỡ bông hoa
Bỗng dưng Minh Mạng lệnh ra
Truyền quan quân bắt các Cha hành hình
Bao nhiêu những công trình tan nát
Chém giết đi bao vạn sinh linh
Làm vua sao nỡ vô tình
Giết đi bao vạn dân mình chẳng thương
Anrê "Dũng" quan trường truy bắt
Nên Tên "Lạc" thêm thắt từ đây (1)
Hai lần bị bắt tù đầy
Giáo dân kiếm cách mưu bầy chuộc ra
Cho đến lần thứ ba bị bắt
Ngài phó dâng sắp đặt ý CHA
Nhắn lời về với đức cha
Không cần tốn nữa chuộc ra làm gì
Sống hiên ngang chết vì danh Chúa
Hiến thân mình làm của tiến dâng
Tuyên dương danh Chúa vui mầng
Trong tù vui vẻ thơ dâng tuôn trào (2)
Chiếu Minh Mạng gởi vào xử trảm
Ngài vui mừng bình thản hoan ca
Quân quan vào giải ngài qua
Cửa Ô, Cầu Giấy đường ra pháp trường
"Te Deum" trên đường ngài hát
Lời kinh cầu hương ngát dâng lên
Ba hồi trống lệnh vang rền
Đao kia chém xuống phọt lên "máu đào"
Cánh đồng thiêng dâng trào đón lấy
"Hạt giống tốt" đã nẩy mầm lên
Ngày nay kính nhớ đáp đền
Giáo Hội mừng kính vang rền thánh danh
Hôm nay giáo hội đồng thanh
Một trăm mười bảy Thánh Danh vang lừng
Trên hàng "HIỂN THÁNH" tưng bừng
Sáng nay con viết kính mừng ngợi ca.
Thanh Sơn 24.11.2010
Đức Giáo Hoàng Lêô XIII đã tôn phong cha Dũng-Lạc lên bậc chân phước cùng với cha thánh Phêrô Trương Văn Thi ngày 27 tháng 5 năm 1900.
Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã nâng hai ngài lên hàng hiển thánh ttử đạo ngày 19 tháng 6 năm 1988.
Ngài sinh năm 1795 tại Bắc Ninh gia đình bên lương. Được một Thầy Giảng nhận nuôi lúc 11 tuổi,và 1 năm sau được Thầy rửa tội cho.
Tử Đạo ngày 21.12.1839 tại Cửa Ô, Cầu Giấy dưới thời vua Minh Mạng.
Thi hài cha thánh Dũng-Lạc được đưa về an táng tại nhà bà Lý Qúy gần Cầu Giấy, Hà Nội.
(1) Tên cũ của Ngài Là Anrê Trần An Dũng, trong thời gian trốn tránh bách Đạo Ngài đổi tên là Lạc, nên sau nay mới gọi là Thánh ANRÊ DŨNG-LẠC. "
Ngài đưọc đứng đầu trong danh sách 117 Thánh TỬ ĐẠO Việt Nam"
(2) Trong tù Ngài luôn anh dũng tuyên xưng đức tin và còn làm thơ, xin trích lại một đoạn.
“Lạc rầy đã rõ chốn quân quan
Bút chép thơ này gửi thở than
Lòng nhớ bạn, vẫn còn vất vả
Dạ thương khách ,chạy chữa yên hàn
Đông qua tiết lại thì xuân tới
Khổ trảm mai sau hưởng phúc an
Làm kẻ anh hùng chi quản khó
Nguyện xin cùng gặp chốn Thiên Đàng”.
Anrê Dũng Lạc.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét