Như hạt lúa rơi vào lòng đất
Phải vùi dập và lấp mình đi
Lặng buồn chịu nhục khinh khi
Hy sinh, bác ái mục đi một đời
Trong tăm tối Ngôi Lời cứu tế
Khi chết đi là để phục sinh
Ra đi trọn nghĩa vẹn tình
Bừng lên vạn phúc bình minh tươi hồng
Và xanh thắm cánh đồng bát ngát
Hương mạ lành thắm mát bình minh
Đẹp thay hạt ngọc ân tình
Sinh nên đồng lúa quang vinh vô cùng
Khốn! cho hạt thủy chung chẳng có
Đường hy sinh chối bỏ đức tin
Lời Cha chẳng chịu giữ gìn
Sống thời ích kỷ chỉ xin của người
Sợ thiệt thân cả đời vẫn thế
Giữ nguyên hình chẳng phế thân đi
Nén bạc chôn giấu nguyên si
Không sinh lời lãi lấy chi dâng Ngài.
Trầm Hương thơ
22.03.2015
PHÚC ÂM: Ga 12, 20-33
"Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất thối đi, thì nó sinh nhiều bông hạt".
0 nhận xét:
Đăng nhận xét