Tôi xem trong bản đồ thì thấy từ Fatima lái xe tới thành phố Batalha nơi có tu viện Monastery nổi tiếng và đẹp nhất nước Bồ Đào Nha chỉ mất khoảng nữa giờ. gần vậy, sao không đi chứ? Thế là tôi quyết định lấy nửa ngày để lái xe tới đây. Vì chương trình chúng tôi có tới 3 ngày đi hành hương Fatima và ở khu vực này cơ mà.
Tôi lái xe theo máy chỉ đường nên nó dẫn đi lên núi quanh co uốn khúc như đèo Hải Vân ở Việt Nam vậy. Bây giờ xem lại bản đồ mới biết có đường A356 dẫn lên IC9 bằng phẳng và chạy xe mau hơn chỉ mất có 25 phút thôi. Từ trên đỉnh núi cao nhìn xuống thành phố Batalha cũng rất thú vi. Tới nơi vào khoảng 15 giờ chiều nhưng thấy xe cộ người tới tham quan khá đông đảo.
Tu viện này được vua João I xây dựng như lời đã hứa trước khi trận chiến vô cùng khó khăn với anh hàng xóm Tây Ban Nha để giành độc lập cho nước Bồ Đào Nha của mình. Trong trận chiến này, vua João I đã cầu xin với Đức Mẹ khẩn thiết và khấn rằng: nếu Đức Mẹ phù trợ cho chiến thắng trận Aljubarrota để gành độc lập thì ông sẽ xây dựng một đền thờ và tu viện để tạ ơn.
Trận quyết định này rất căm go bởi nhà vua
João I chỉ có 6600 (sáu ngàn sáu trăm) quân nhưng phải đối đầu với 11.000 (mười một ngàn) quân thiện chiến của Tây Ban Nha là con số gần gấp đôi. Nhưng ông nhờ đức tin và kêu xin sự trợ giúp của Đức Mẹ nên nhà vua cùng với sự lãnh đạo tài tình của vị tướng rất đạo đức Nuno Alvares Pereira đã chiến đấu rất can trường đẩy lui được 11 000 quân TBN và cuối cùng đã giành được giành độc lập cho đất nước Bồ Đào Nha và xin Đức Giáo Hoàng phong vương.
Đây là hai người lính đứng nghiêm trang trong căn phòng có ngôi mộ của những người lính đã hy sinh cho đất nườc Bồ Đào Nha dưới tượng Thánh Giá của Đức Kitô. Nơi đây lúc nào cũng có hai người lính đứng nghiêm trang canh gác quanh năm, để tôn vinh và nhớ ơn tiền nhân đã hy sinh cho tổ quốc của họ.
Riêng tướng Nuno Alvares Pereira của Bồ Đào Nha có thể ví như Hưng Đạo Vương của Việt Nam ta vậy. Mặc dù vinh hoa phú qúy có thừa nhưng Ông rất đạo đức, nhân từ và khiêm nhường. Ông luôn được nhà vua và quân lính cũng như dân chúng yêu mến. Sau khi người vợ đã qúa cố, Ông đem hết tài sản của mình để lo cho các cựu chiến binh rồi quyết định vào dòng kín Camelô ở Lisabon sống đời tu trì.
Trong dòng ông là một thầy tu luôn chăm lo nguyện ngẫm, hãm mình, làm việc hy sinh đền tội, ngài rất tôn kính Thánh Thể và đặc biệt yêu mến Đức Mẹ. Ông mất vào mùa Phục Sinh 1431.
26.04. 2009 tại quảng trường Thánh Phêrô
Ông đã được Đức Giáo Hoàng Bênêđictô thứ XVI tuyên dương lên bậc hiển thánh với tên tân hiển thánh là: Saint Nuno of Saint Mary.
Như đã cầu xin và hứa với Đức Mẹ cùng dân chúng vua João I đã truyền cho khởi công xây 1 tu viện lớn vào năm 1385 và đến năm 1388 thì bắt đầu giao cho các thầy dòng Đaminh chăm sóc và điều hành kinh hạt mỗi ngày. Một ngôi đại thánh đường cũng được xây cất chung sát vào tu viện này để trở thành cả một quần thể nguy nga tráng lệ.
Tu viện ban đầu được vẽ gần giống như ba chiếc tàu với những cánh cổng to lớn mở ra, được điêu khắc trạm trổ rất nhiều những tượng các thánh và người có công lớn với đất nước.
Nếu có thời gian chúng ta chỉ cần quan sát kỹ nơi cửa chính và Thánh đường cũng thấy cả một kỳ công rồi chư chưa cần đến hết cả quần thể tu viện này.
Trên cánh cửa này là hình ảnh Chúa Giêsu được bao quanh bởi 4 thánh sử theo Phúc Âm trong tân ước. vòm bên trên chung quanh được điêu khắc tỉ mỉ với 78 bức tượng, những tượng này được tạc theo các đời vua, thiên thần, các nhà tiên tri và các thánh ở trong Thánh Kinh mà nếu ai muốn tìm hiều thì càng xem càng say mê đấy.
Những hành lang rộng rãi và dài hun hút để các tu sỹ hành thiền và chiêm niệm. Từng nét một chạm khắc tinh xảo không chê vào đâu được. Mặc dù đã trải qua bao nhiêu biến cố chiến tranh và thời gian tàn phá. Tôi có gặp một phái đoàn 9 người Việt Nam đến từ Pháp và Bỉ. Khi ra đến gần bên ngoài thì gặp một phái đoàn khoảng 50 người đến từ Mỹ trong đó có Lm. và sơ, vì đi đông nên chờ đợi nhau và gọi ơi ới bằng tiếng Việt nên không lầm vào đâu được. Tôi ngồi đo tính giơ máy ảnh lên bấm vài tầm hình nhưng nghĩ sao rồi lại thôi. Thấy họ có vẻ vội vã nên cũng chẳng đến hỏi thăm.
Ngoài ra còn có một nhà nguyện lăng mộ để làm nơi chôn cất vua, hoàng hậu cùng các vị hoàng tử khác, nhưng vì chiến tranh và thời gian kéo dài qúa đến đời vua João III thì ngưng lại không xây cất tiếp nữa, vì vị vua này tính dời khu lăng mộ về thủ đô Lisabon. Từ đó cho đến ngày nay trải qua nhiều biến cố chính trị và chiến tranh v.v...nên còn dang dở và chắc cũng chẳng bao giờ được xây xong khu nhà nguyện lăng mộ này nữa cả.
Đây là nhà nguyện lăng mộ xây giở dang chưa có nóc nhưng những chỗ đã xây xong thì phải công nhận cũng là một tuyệt tác rồi.
Nơi đây bây giờ họ chia ra hai phần để hành hương và tham quan.
Vào tham dự thánh lễ, cầu nguyện hay viếng Thánh đường thì vào tự do không có phải trả tiền gì cả, dâng cúng để sửa chữa bảo trì thì tùy tâm.
Còn nếu ai muốn vào tham quan trong tu viện và những di tích bên trong thì phải mua vé khoảng 5 Euro cho một người.
Trong khuôn viên tu viện thật là không chê vào đâu được, mặc dù đã trải qua 6 thế kỷ bị chiến tranh, bị người hồi giáo chiếm đóng và cai trị vùng này cả thế kỷ. Họ cướp và đập phá các pho tượng đi đã nhiều nhưng vẫn thấy được nhưng phần còn lại là những tuyệt tác. Như vậy lúc xưa nó còn đẹp diễm lệ đến như thế nào.
Năm 1983, tu viện Đaminh ở Batalha được UNESCO công nhận là di sản văn hoá thế giới.
Chúng tôi vào kính viếng thánh đường và tham quan mấy giờ đồng hồ mà chưa chán. Ngồi nghỉ mệt trong vườn thấy cũng thật là thú vị làm tôi suy nghĩ miên man về sự giới hạn của con người.
Đúng là mọi cái đẹp đẽ ở trên thế giới này được bao nhiêu bộ óc tài ba và bàn tay khéo léo cùng những nghệ nhân tác tạo. Kiêu kỳ bao nhiều rồi cũng phai nhạt tàn lụi với thời gian. Chỉ có cái gì của Thượng Đế Ngài tác tạo ra thì mới có thể vĩnh hằng được mà thôi.
Tạ ơn Thượng Đế đã cho tôi được đến để nhìn ngắm những kỳ công của nhân loại, và cũng cho tôi nhìn thấy một phần nhỏ của những kỳ công mà Ngài đã tác tạo nên muôn vật.
Trầm Hương Thơ
Một buổi chiều thu 2017
0 nhận xét:
Đăng nhận xét