Cuộc đời là chuyến hành hương
Thầy đi đi mãi về đường Yêu Thương
Yêu Thương là chốn vô thường
Là nơi bất diệt thiên đường Chúa ta
Vâng! cuộc đời của Thầy là thế, chuyến hành hương cuộc đời Thầy từng bước từ khi được sinh ra làm con Chúa. Thầy luôn hướng thượng theo con đường Đức Kitô đã đi qua để đem yêu thưong đi trong mỗi bước chân, mỗi chặng đường trong cuộc đời Thầy đều gieo những hạt giống Yêu Thương đầy tình người.
Bước chân thầy là thế, bàn tay mềm mại của Thầy luôn đưa ra bắt lấy tay mọi người với một nụ cười tràn đầy nhân ái. Nhất là với những ai đang gặp những khó khăn trong cuộc sống. Thầy đi đến thăm từng nhà người Việt Nam tị nạy cộng sản và thập niên 80 và 90 khi nơi đây còn thiếu linh mục Việt Nam để giúp đỡ về mặt tâm linh cho người tị nạn.
Không bao giờ Thầy từ chối ai về những sự cần giúp đỡ. Thầy luôn nói "rồi mọi sự khó khăn sẽ qua đi thôi" đúng vậy! Thầy là thế. Thầy đi làm và đi giúp người chưa bao giờ thầy Thầy lái một cái xe đẹp, xe nào cũ, xấu và rẻ tiền nhất là Thầy lái đi, để xe đẹp lại cho những anh em trong dòng chạy. Thầy luôn lái cái xe cũ cà tàn Reneut 4 đi mọi nơi nhưng đem đến một trái tim nồng âm và nhân hậu.
Vâng! đối với Thầy thì:
Yêu Thương là chốn vô thường
Là nơi bất diệt thiên đường Chúa ta
Cái nhìn của Thầy về nơi tối thượng trong tình Chúa, nó không đặt nặng ở vấn đề vật chất mà nó ở vấn đề tâm linh. Làm sao để tâm hồn luôn được hướng thượng, đó mới là nơi bất diệt, mới là nơi cần tích trữ. Tất cả những bài thơ, bài viết của Thầy viết cho các báo Đức, thầy có nhận được tiền nhuận bút, tiền đó Thầy lại đem chia sẻ cho những người nghèo khó, ở Việt Nam, ở cả những nơi khác nữa, Còn viết cho báo Việt Nam cả đạo và đời là giúp đỡ làm văn hóa và đức tin mà thôi.
Biết bao nhiêu tác phẩm giá trị của Thầy vẽ kể cả những tác phẩm đầy tính tôn giáo và nghệ thuật của Thầy được triển lãm, sau đó Thầy thường tặng cho thành phố hoặc những người quen biết. Một số tác phẩm bằng gỗ của thầy trưng bày ở nhà dòng Alexianer, sau này thầy bề trên không cho trưng bày trong phòng nữa thì Thầy đem tặng và đưa đi triển lãm bán để gom tiền giúp cho những trẻ em nước nghèo như Bangladesh. Đó tấm lòng của Thầy là vậy, chẳng giữ riêng cho mình thứ gì cả.
Có lẽ Thầy biết trước ngày sắp ra đi nên Thầy viết bài thơ cuối cùng là để cảm ơn mọi người như sơ cháu của Thầy từ Úc sang đưa tiễn đã nói, Lm cháu của Thầy từ Pháp và từ Mỹ qua đưa tiễn Thầy đã đọc lên lúc cuối thánh lễ an táng. Thầy ra đi thanh thản về miền đầy tình Yêu Thương là nhà Chúa.
Sáng hôm nay vào lúc 11h ngày 06 tháng 10 năm 2017 rất người đến thánh đường nhà dòng Alexiane để dâng thánh lễ tiễn biệt trong lời hiệp nguyện. Có 5 Lm Việt Nam và 3 Lm Đức. (Đúng ra còn đông lắm nhưng hôm nay đang họp mặt Liên Tu Sĩ Việt Nam của Đức ở tuốt mãi dưới miền nam nên rất nhiều Lm kẹt không thể đến được.) Rất nhiều quan khác Đức-Việt và những người thân quen đến đây đưa tiễn Thầy đi.
Chỉ hơi tiếc là một số hàng ghế phía trên có tấm bảng Reserviert dư chỗ hơi nhiều mà bên dưới cuối nhà thờ thì không còn chỗ để đứng.
Những dòng người Đức và Việt Nam đi đưa tiễn Thầy hôm nay dài lắm! mặc dù thời tiết hai hôm nay rất xấu, nhưng có những người đến từ Hamburg, Mönchenglabach cách xa hàng 3-4 trăm cây số. trong số này có nhiều người là tôn giáo bạn. Trong thánh đường tôi thấy có Hòa Thượng Thích Như Điển – Đệ Nhị Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTN Âu Châu – Phương Trượng Chùa Viên Giác, Hannover, Đức Quốc. thêm hai sư thầy và một sư cô nữa mà rất tiếc tôi không nhớ tên.
Cha Tổng bề trên dòng Alexian chủ tọa thánh lễ và nghi thức an táng. Những lời kinh cầu cất lên trong niềm tin tưởng vì những việc làm và cuộc đời của Thầy là minh chứng rất hùng hồn cho một kiếp sống trọn vẹn yêu thương như lời Chúa dạy. Một kiếp sống với "Ba lời khấn" Khiết tịnh, khó nghèo và vâng phục. Bao nhiêu thương mến mọi người dành cho Thầy hôm nay đây làm sao nói cho đủ.
Ca đoàn hôm nay vừa hát vừa sụt sùi trong tiếng nhạc, những giọt nước mắt trào dâng từ trong trái tim của mỗi người ít nhiều mang ơn nghĩa hoặc thương yêu và qúy mến. Từng cánh hoa màu vàng cao sang trân qúy dành cho Thầy từ từ thả xuống trên nắp áo quan. Những nắm đất thiết tha thả xuống đầy lòng yêu thương và qúy trọng. Những giọt nước mắt ngà cũng rơi theo xuống huyệt mộ để tiếc nuối một tình yêu thương mà Thầy đã dành trọn cuộc đời này cho Giáo Hội vày cho xã hội, cho chúng con mà Thầy luôn thương yêu.
Kính cẩn cúi đầu chào Thầy lần cuối, hình như nụ cười hiền hòa của Thầy từ biệt chúng con để trở về tình thương yêu nơi chốn Vĩnh Hằng như ngày ngày trong cuộc sống để vươn tới.
Yêu Thương là chốn vô thường
Là nơi bất diệt thiên đường Chúa ta
Đây là kết qủa của Thầy để lại khi ra đi dành cho tất cả mọi người không phân biệt tôn giáo. Thầy ra đi nhưng tình thương của Thầy luôn dành cho chúng con. Cái tinh thần hiền hòa, bác ái và yêu thương tôn trọng nhau là vô giá.
Tôi chào từ giã mọi người ra lái xe về nhà mất một tiếng cho kịp làm việc buổi chiều. Hình như tôi thấy bầu trời hanh nắng, những vườn cải vàng bát ngát nở vào mùa thu. Đang lái xe mà một tay tôi cũng ráng cầm máy ảnh lên bấm vài cái, bất chợt nhớ tới một câu hát mà chẳng biết nó nằm ở bài nào như sau:
"Gió đưa cây cải về trời,
rau răm ở lại chịu đời đắng cay"
Vâng! Thầy ra đi về phương trời thương yêu để lại cho chúng con nhiều niềm nhớ xót xa, nhưng chúng con luôn ghi nhớ lại những việc tốt lành của Thầy để làm tấm gương đi tiếp con đường trở về miền thương yêu.
Cuộc đời là chuyến hành hương
Thầy đi đi mãi về đường Yêu Thương
Yêu Thương là chốn vô thường
Là nơi bất diệt thiên đường Chúa ta
Trầm Hương Thơ_06.10.2017
Ngày tiễn biệt Thầy GB. Hà Đậu Đồng
0 nhận xét:
Đăng nhận xét